Halaman

    Social Items

Anh Thương Em...!


Ở nơi ấy bây giờ buồn lắm...
Chẳng còn được vui như ngày nào...
Vắng em rồi nên chỉ còn nổi nhớ...
Cảnh vật đìu hiu, cây xơ xác cành khô..

Ở nơi ấy bây giờ buồn lắm người ơi!
Còn đâu giọng nói, tiếng cười...
Còn đâu bóng người yêu xưa cũ...
Mình tôi với nỗi buồn chơi vơi...

Người trách tôi sao làm kẻ bạc tình...
Tôi trách mình đã phụ tình ai...
Đời người được mấy mùa xuân trẻ...
Quay về chốn cũ, nói câu thương người...

Chia ly rồi biết bao giờ gặp lại...
Một bước quay lưng vạn dặm tìm...
Giữa cuộc đời nắng mưa nước mắt...
Khóc cho người, khóc cho mình...

Anh thường em ...




Đằng sau hai tiếng thương anh...

Còn thương hơn thế, mà thành thói quen...

Bao nhiêu chuyện giữ riêng em...
Bao nhiêu buồn bã em đem cất rồi...

Nghĩ cho người, nghĩ cho đời...
Làm sao cho trọn để rồi mình đau...

Trách người ta, trách sao được...
Tại em khờ quá nên nào bận tâm...

Người ta sau cuộc ăn năn...
Cũng đâu quay lại nói rằng còn thương...

Ngày kia nắng rẽ giữa đường...
Nắng không về nữa mà nhường cho mưa...

Dưới tàn cây vẫn đón đưa...
Cứ như câu chuyện mới vừa qua thôi...

Lá xanh ngắt dưới bầu trời...
Mình xanh ngắt bước qua đời nhau.
(Lona)



Lonale59.com

Anh Thương Em...!

Anh Thương Em...!


Ở nơi ấy bây giờ buồn lắm...
Chẳng còn được vui như ngày nào...
Vắng em rồi nên chỉ còn nổi nhớ...
Cảnh vật đìu hiu, cây xơ xác cành khô..

Ở nơi ấy bây giờ buồn lắm người ơi!
Còn đâu giọng nói, tiếng cười...
Còn đâu bóng người yêu xưa cũ...
Mình tôi với nỗi buồn chơi vơi...

Người trách tôi sao làm kẻ bạc tình...
Tôi trách mình đã phụ tình ai...
Đời người được mấy mùa xuân trẻ...
Quay về chốn cũ, nói câu thương người...

Chia ly rồi biết bao giờ gặp lại...
Một bước quay lưng vạn dặm tìm...
Giữa cuộc đời nắng mưa nước mắt...
Khóc cho người, khóc cho mình...

Anh thường em ...




Đằng sau hai tiếng thương anh...

Còn thương hơn thế, mà thành thói quen...

Bao nhiêu chuyện giữ riêng em...
Bao nhiêu buồn bã em đem cất rồi...

Nghĩ cho người, nghĩ cho đời...
Làm sao cho trọn để rồi mình đau...

Trách người ta, trách sao được...
Tại em khờ quá nên nào bận tâm...

Người ta sau cuộc ăn năn...
Cũng đâu quay lại nói rằng còn thương...

Ngày kia nắng rẽ giữa đường...
Nắng không về nữa mà nhường cho mưa...

Dưới tàn cây vẫn đón đưa...
Cứ như câu chuyện mới vừa qua thôi...

Lá xanh ngắt dưới bầu trời...
Mình xanh ngắt bước qua đời nhau.
(Lona)



Lonale59.com

No comments